Giờ đi làm mà muốn lương cao, thăng chức, ra nước ngoài làm việc hay đơn giản chỉ để không bị tụt lại phía sau… thì tiếng Anh là bắt buộc. Đó không còn là chuyện “thích thì học, không thích thì thôi” nữa. Không có, cơ hội thăng tiến sẽ mờ tịt. Cũng vì sốt ruột muốn nhanh, ham gói rẻ nên mình từng bị một trung tâm “lùa” một vố đau. Tiền mất, thời gian mất, mà kết quả chẳng đâu vào đâu. Sau cú đó, mình mới rút ra 3 bài học để chia sẻ lại để ai chưa dính thì né, đỡ phải trả giá như mình.
- COMBO ƯU ĐÃI HỌC PHÍ – Chiêu quá quen: “còn 50 suất”, “ưu đãi 40%”, “tặng thêm 1 tháng”. Do cần gấp + nhu cầu công việc nên mình đóng gần 20 triệu combo giao tiếp. Nhưng đi làm bận: tăng ca, họp, công tác… lớp thì đông, không linh hoạt thời gian cho người đi làm nên mình bỏ lỡ liên tục. Xin bảo lưu thì trung tâm từ chối, tiền chưa học cũng không hoàn. Gần 20 triệu coi như bay màu. Cay thật sự! Lời khuyên của mình là nếu mọi người đi làm bận rộn thì đừng ham combo dài hạn, hãy chọn lớp linh hoạt thời gian để không mất tiền oan.
- Các câu mời chào như CẤP TỐC 1–2 THÁNG LÀ GIAO TIẾP thành thạo nghe thì hấp dẫn lắm, nhất là khi công việc đang yêu cầu gấp. Lúc đó đánh trúng vào tâm lý mình, mình tin luôn, đóng tiền đăng ký, nghĩ bụng ráng học 2 tháng rồi giao tiếp cũng tự tin. Lúc tư vấn thì bảo học 1 kèm 1, được thầy cô kèm sát. Nhưng đăng ký xong rồi vào học mới sốc: lớp hơn 20 người, chen nhau nói được vài câu, hỏi bài thì chẳng bao giờ tới lượt. Kết quả sau 2 tháng “cấp tốc” thần thánh này, đi gặp đối tác nước ngoài mình còn ấp úng, mấy câu xã giao đơn giản họ nói cũng không kịp hiểu. Công việc thì thụt lùi, chả có cơ hội thăng tiến, vừa bực vì mất tiền, mất công mà cuối cùng chẳng được gì.
- KÈM 1:1, 100% GIÁO VIÊN NƯỚC NGOÀI – Chiêu này nghe sang xịn mịn, mình cũng từng tin sái cổ. Nhưng thực tế thì khác: học vài buổi đầu có thầy Tây thật, sau toàn trợ giảng người Việt đứng lớp mà toàn sinh viên làm thêm. Giáo viên bản ngữ thì cũng chẳng thấy bằng cấp hay kinh nghiệm gì, không có tài liệu hay giáo trình gì. Sau này tìm được chỗ minh bạch hồ sơ giáo viên, cho chọn lớp theo nhu cầu thì mới thấy khác hẳn: học với đúng người hợp, thấy tiến bộ rõ rệt, đi làm về còn có động lực học tiếp. Thế mới hiểu, quan trọng không phải “100% Tây” hay không, mà là chất lượng thật sự của thầy cô.
Vậy nên, học tiếng Anh là khoản đầu tư lớn với người đi làm, nhưng nếu không tỉnh táo thì rất dễ trở thành “con mồi béo bở” cho mấy chiêu trò quảng cáo. Bài học mình rút ra: đừng vội vàng vì ưu đãi combo, ham rẻ, đừng tin lời hứa “cấp tốc”, và hãy tìm hiểu kỹ trung tâm, giáo viên trước khi đóng tiền. Tiền mồ hôi nước mắt bỏ ra, phải xứng đáng với giá trị nhận lại.